
Ngược xuôi một cõi đi về
Tấm thân còm cõi bên lề hát rong
Chuyện đời có có không không
Phù vân một áng bụi hồng xa xa
Mấy ai chịu nhớ Phật - đà
Nên quê nhà vẫn thật là mông lung
Lê thê trong giấc hãi hùng
Cơn dài huyễn mộng vô cùng vô biên
Ngẫm sao ra một chữ "thiền"?
Đường quê "Tứ Niệm" - thành miền xa xăm
Này ai chịu khó thật tâm
Quán thân sẽ thấy được phần mong manh
Rồi qua quán thọ tùng sanh
Buồn vui một thuở đành hanh ta nhìn
Thình lình thiện ác dấy sinh
Tâm quảng đại hay tâm tình cũng xong
Thôi còn gì nữa mà mong
Nhân gian trùng điệp trong vòng u mê
Tuệ tâm soi chiếu mọi bề
Nẻo về tan tác luật lề vô minh
Mai sau ta có bỏ mình
Cũng xin từ tạ muôn nghìn truân chuyên
Hoa rơi cửa Phật tùy duyên
Trên trang kinh khép lại triền hư vô...
Tâm Cung